Nửa đêm, tình cờ dạo qua blog 1 anh phóng viên báo Pháp Luật Việt Nam. Thấy bài thơ hay. Copy về để lúc nào đọc.
Đêm qua, ngồi đọc Trần Dần khuya quá, ảm ảnh bởi nhân vật "Em" thất nghiệp trong "Nhất định thắng" quá, thế là tức cảnh sinh tình, nghĩ đến mấy người bạn đang thua chứng khoán. Đêm, cụ Trần Dần hiện về, đọc cho nghe mấy câu sau:
...
Tôi ở phố Tràng Tiền
Những ngày này bao nhiêu thương xót
Tôi bước đi không thấy phố chẳng thấy nhà
Chỉ thấy mưa sa trên màn hình điện tử
Gặp em trong mưa
Em đi buôn cổ phiếu
Mỗi ngày đi lại cúi đầu về
Anh ạ, vẫn cứ phải chờ
Tôi không gặng hỏi, nói gì ư?
Trời mưa, trời mưa
Bao phiên rồi, em đợi
Sống bằng tương lai
Bao con blue-chip như lũ trẻ mồ côi
Lũ lượt dắt nhau đi buồn bã
Em đi trong mưa, cúi đầu nghiêng vai
Người con gái đã hai chín tuổi
Khổ thân em mưa nắng đi về lủi thủi
Index đè lên số phận từng người
Em cúi đầu đi mưa rơi
Những ngày ấy bao nhiêu tiếc nuối
Tôi bước đi không thấy phố chẳng thấy nhà
Chỉ thấy mưa sa trên màn hình điện tử
Thị trường khó khăn này, sao thấm được vào thơ?
Cả hai sàn tôi dừng chân dán mũi
Hàng triệu cổ phần ế ẩm đợi người mua
Em đang mơ, nếu trở lại ngày xưa
Thì tài khoản sẽ còn dăm bảy tỷ
Tôi ước ao tất cả mọi người ta
Đòi tăng trưởng phải đòi từ việc nhỏ
Từ cái ăn, cái ngủ, chuyện riêng tư
Từ suy nghĩ, nựng con và tán vợ
Trời mưa mãi lây rây đường phố
Về VN Index tôi chưa viết chút nào
Tôi vẫn quyết Thơ là chuyện thanh cao
Nhưng hôm nay tôi bỗng cúi đầu
Thơ nó đi đâu
Sao những vần thơ
Chúng không chuyển, không xoay trời đất
Tôi muốn bỏ thơ làm việc khác
Nhưng hôm nay tôi mê mải giữa trời mưa
Chút tài mọn, tôi làm thơ…”nhái”
Tôi bước đi, không thấy phố chẳng thấy nhà
Chỉ thấy mưa sa trên màn hình điện tử
Cơn điên chứng khoán này chưa qua
Cơn điên giá lương tiền còn đó
Những nhà báo hồn nhiên ngơ ngác
Những nhà văn hồn nhiên ngơ ngác
Và em tôi mỗi sớm lại lên sàn
Chúng tôi đi về đâu?
Tác giả: Ngoc N
0 nhận xét:
Post a Comment