Chỉ cần nhắc đến tên nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, thì biết rằng quyển sách đó đáng để cho chúng ta đọc. Ở độ tuổi nào, đọc văn Nguyễn Nhật Ánh, càng thấy sâu sắc thấm thía những gì nhà văn muốn gửi gắm đến độc giả thông qua tác phẩm.
Gần đây, Tôi là Bêtô và Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là hai tác phẩm mới có cách suy nghĩ, cách viết rất độc đáo. Có lẽ khác với lối suy nghĩ thông thường. Nguyễn Ngọc Thuần cũng có 1 tác phẩm tương tự là "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ". Đọc xong những tác phẩm này, nhớ về một thời tuổi thơ. Ngẫm lại, mình đã già nhanh quá, nhưng may sao, vẫn còn nhớ được tuổi thơ.
Nếu ai chưa đọc tác phẩm mới này của Nguyễn Nhật Ánh, có thể download bản PDF tập hợp những trích đoạn được đăng trên Thanh Niên Online & các bài thơ liên quan.
Thành phố tuổi thơ
Robert Rojdesvensky
Ở một nơi nào đấy xa xôi
Có thành phố
như giấc mơ
im ắng.
Đầy bụi bám.
Một dòng sông lẳng lặng,
Một dòng sông
nước như gương
lờ trôi…
Ở một nơi nào đấy xa xôi
Có thành phố,
ngày xưa,
có thành phố
Nơi rất ấm, tuổi thơ ta ở đó
Từ rất lâu,
đã từ lâu,
trôi qua…
Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà,
Đến ga,
xếp hàng mua vé:
“Lần đầu tiên trong nghìn năm,
Có lẽ,
Cho tôi xin một vé
đi Tuổi Thơ.”
Vé hạng trung-
Người bán vé hững hờ
Khe khẽ đáp:
Hôm nay vé hết!-
Biết làm sao!
Vé hết, biết làm sao!
Đường tới Tuổi Thơ
còn biết hỏi nơi nào?
Nếu không kể
đôi khi ta tới đó
Qua trí nhớ
Của chúng ta
Từ nhỏ…
Thành phố Tuổi Thơ-
thành phố chuyện thần kỳ.
Cơn gió đùa,
tinh nghịch dẫn ta đi.
Ở đấy,
làm ta say, chóng mặt,
Là những cây thông vươn tới mây,
Là những ngôi nhà,
cao,
cao ngất.
Và mùa đông
rón rén
bước
trong đêm,
Qua những cánh đồng
phủ tuyết trắng và êm…
Ôi thành phố Tuổi Thơ-
bài ca ngày nhỏ
Chúng tôi hát-
Xin cảm ơn điều đó!
Nhưng chúng tôi không trở lại,
Đừng chờ!
Trái đất nhiều đường.
Từ thành phố Tuổi Thơ
Chúng tôi lớn,
đi xa…
Hãy tin!
Và thứ lỗi!
(Robert Rojdesvensky, Thái Bá Tân chuyển ngữ)

"Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ..."
Robert Rojdesvensky
Nơi ấy
Tuổi thơ ở trên cao
Cầu thang nắng. Hành lang nắng
Buổi chiều mơ
Quả chò vò xoay
Xoay. Xoay tròn
Xoay tròn mãi... Dẫn về
Những ngày khám phá vùng đất mới
thế giới là to
" ... khi ấy chắc sẽ vui!"
đường lạ. Gió cũng lạ
cành cây đánh đu
tiếng cười trong như kiếng
thấy ấm lòng và ấm cả bàn tay nắm chặt đẫm mồ hôi.
Bốn bánh xe tròn
lăn lăn. Lăn lăn
lọc xọc. Lọc xọc
Xao xuyến buộc chặt nỗi mong nhớ đếm mặt trời.
Chiều buông trên mí mắt
chùng trong tim
nghe sương thì thầm
ráng chiều xoa tay níu bước về
vướng lưới nhện giăng giăng
hẹn hò nhé!
Ngày chồng ngày
Tháng chồng tháng
Năm chồng năm
Mảnh ghép lạc.
Vỗ tròn ký ức thủy tinh.
Có chuyến tàu tuổi thơ, xin cho tôi một vé!
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Azzurri
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
... về lại mái nhà quê nghe mưa rơi lộp độp
bước ra ngoài
khúc sông đỉa bám
khúc sông nước trong
khúc sông in tán dừa
chiều giông mưa nào
mùa hè mưa nào
con đường mưa nào
tôi ở quê.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
… tôi sẽ nói với ông bà
rằng cháu biết ông bà thương cháu
tôi sẽ nói với ba mẹ
rằng con biết ba mẹ kỳ vọng vào con
tôi sẽ nói với bạn
rằng tôi quý bạn vô cùng
bao điều tôi muốn nói
nhưng ngượng
trẻ con làm cái gì cũng dễ
tôi lỡ làm người lớn
nên tôi biết.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
… dẫu chỗ ngồi có chật
tôi sẽ đứng
dẫu đường có xa
tôi sẽ đợi
dẫu năm tháng có đi qua thêm nhiều nữa
tôi sẽ vẫn chờ
chờ hoài một vé
đi
tuổi
thơ.
(Azzurri lấy cảm hứng từ câu “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” của Robert Rojdesvensky)
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
"...
Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà
Đến ga,
xếp hàng mua vé:
Lần đầu tiên trong nghìn năm,
Có lẽ,
Cho tôi xin một vé
đi tuổi thơ.
Vé hạng trung -
Người bán vé hững hờ
Khe khẽ đáp:
Hôm nay vé hết!
..."
(Robert Rojdesvensky)
Lần đầu tiên trong 20 năm ... có lẽ
Con muốn quay về thuở bé thơ
Con muốn ba ôm con vào lòng và hát
Hai bài ca mà con nhớ đến bây giờ...
Lần đầu tiên trong 20 năm ... có lẽ
Con muốn vẫn là cô bé tí ti
Được mẹ cột tóc, cột dây nơ sau áo
Cột tuổi thơ con vào những yêu thương.
Lần đầu tiên trong 20 năm ... có lẽ
Em muốn kể với anh về tuổi thơ em
Về những nụ cười và ... những giọt nước mắt
Về những suối nguồn tạo ra em hôm nay.
Chiếc vé kia hôm nay đã hết
Ngày mai liệu còn bán ko anh?
Hay luôn nằm trong trái tim ta đó
Để em tìm về trong ký ức mong manh ...
Lần cuối cùng em... tìm mình như vậy
Sẽ vẫn là em- cô bé của ngày xưa
Ấu thơ trôi qua nào có ai lấy lại
Giữ trong lòng trong sáng tuổi thơ em.
15/03/08
"...
Ôi thành phố Tuổi Thơ -
bài ca ngày nhỏ
Chúng tôi hát-
Xin cảm ơn điều đó!
Nhưng chúng tôi không trở lại,
Đừng chờ!
Trái đất nhiều đường.
Từ thành phố Tuổi Thơ
Chúng tôi lớn,
đi xa...
Hãy tin!
Và thứ lỗi!"
(Robert Rojdesvensky)
Download PDF:
1 nhận xét:
"v� cũng đ� đủ lớn để mong b� lại như ng�y h�m qua"...
Post a Comment