Cuộc đời của Pi và những cuộc chiến!
Câu chuyện đích thị là một cuộc chiến, một cuộc chiến quyết liệt của một cậu bé 16 tuổi, với sự cuồng nộ của biển cả, sức mạnh của rừng già và chính bản thân mình trong hai trăm hai mươi bảy ngày lênh đênh trên biển, với 1 chiếc xuồng, một con ngựa vằn, một con đười ươi, một con linh cẩu và 1 con hổ. Cộng với một chiếc còi và hai bàn tay để tự vệ.
Và thế là cuộc chiến bắt đầu: cuộc chiến với những cơn bão biển dữ dội, những con cá mập khổng lồ quẩn quanh, những đợt sóng to quá cả một tòa nhà bằng chiếc xuồng bé tý tẹo, những nguy hiểm và đe dọa từ bóng đêm trên biển cả. Chỉ nhìn thấy sự mênh mông của biển thôi, đã dễ khiến người ta nao núng rồi, nhưng Pi biến bão biển thành nước uống, biến cá mập thành thức ăn, biến sự đe dọa của bóng đêm thành lòng quả cảm. Và chú chiến thắng tất thảy. Thậm chí, biến biển thành một người bạn đồng hành đáng yêu với rong rêu bám ở đáy bè và những con cá, con tôm trong suốt.
Cuộc chiến thứ hai là cuộc chiến với chúa tể rừng sâu. Sự “tình cờ cố ý” của tác giả về con hổ trên thuyền tăng thêm kịch tính và sức hấp dẫn cho câu chuyện rất nhiều lần. Rechard Parker là sự hiện diện cho sức mạnh của đất liền, của núi rừng hùng vĩ. Ở nó là sự kết tinh của sức mạnh tự nhiên và thú tính loài vật dữ. Với rừng già, hổ là độc tôn, với con người, hổ là hiểm họa. Nhưng với Pi, hổ biến thành bề dưới, thành kẻ phải phục tùng và biết nghe lời. Cậu bé chiến thắng con hổ từng bước, từ việc phải ở trên một cái bè được kết từ áo bơi cách cái xuồng chứa con hổ 13m, chú bắt đầu tiến gần, rồi ở hẳn trên xuồng chung với hổ, phân chia lãnh địa và đánh dấu vị trí chỉ huy của mình, chung sống hòa bình với con hổ trong vòng 227 ngày đêm, và cuối cùng, con hổ ra đi không một lời tiễn biệt cho phải phép. Cậu bé buồn vì điều đó, con vật chẳng mấy khi có nghĩa, có tình.
Đạo Phật có câu: "kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình", từ một cậu bé ăn chay, Pi đã phải ăn thịt cá sống, thịt rùa sống... Rồi còn có ý định ăn cả…phân hổ, để tồn tại. Trong hoàn cảnh xô đẩy, người ta có thể làm những chuyện mà chính người ta ghê tởm. Pi chiến thắng được những lúc tưởng chết đi rồi, những lúc buông xuôi cho thần chết gõ cửa, những lúc quyết định uống no nê nước ngọt và nằm đợi cái chết. Chiến thắng được sự hèn nhát, sự cô đơn, mệt mỏi, được nỗi khiếp nhược để luôn đốt cho niềm hy vọng cháy, luôn tin tưởng vào ngày mai, và duy trì sự sống.
Tuy có cái gì đó na ná như Ông Già và biển cả, nhưng cuộc chiến của Ông già và biển cả ít nhất là cuộc chiến của một lão làng trong nghề biển, một người đầy kinh nghiệm và đã sống cùng biển cả mấy chục năm, còn cuộc chiến giữa cậu bé PI (Piscine Molitor Patel) là cuộc chiến của lòng quả cảm và trí thông minh của con người. Biển cả khó đoán, tác giả đã khôn khéo lồng vào đó cuốn sách cẩm nang người đi biển trên chiếc xuồng cứu nạn. Cuốn sách là một cứu cánh cho cậu bé 16 tuổi lần đầu tiên đi biển.
Tôi vẫn tin rằng, tất cả các tác phẩm từng có: Ông già và biển cả, Robertson, thuyền trưởng Blight, sự chống chọi của con người với thiên nhiên, đều thể hiện cái ước mơ chinh phục được thiên nhiên hùng vĩ, được biển cả mênh mang, nó biểu hiện một cách sâu sắc sự cần thiết và sức mạnh của trí tuệ, kỹ năng, kinh nghiệm và lòng dũng cảm của con người.
Cuộc Đời Của Pi
(Giải Thưởng Booker 2002 - Giải thưởng Hội Nhà văn VN năm 2005)
Tác giả: Yann Martel - Dịch giả: Trịnh Lữ
Khổ: 12x20 cm
Số trang: 558
Nhà xuất bản: Văn học

Mới đọc xong quyển này đêm qua. Một cuốn sách hay. Tiếc thời gian không nhiều để có thể bình luận thêm. Nếu ai đó chưa đọc, hãy tìm đọc nhé. Một bản anh hùng ca về lòng dũng cảm và sức chịu đựng của con người. Đọc xong sẽ thấy thêm yêu cuộc sống yên bình hàng ngày biết bao nhiêu. Những vất vả thường ngày của ta đâu có thấm gì so với cậu bé Pi.
Dành cho những ai chưa mua sách, đã có bản text trên VNThuquan.net.
http://vnthuquan.net/TRUYEN/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n4n4ntnvn31n343tq83a3q...
1 nhận xét:
m�nh đ� đọc cuốn s�ch n�y năm 2006, quả thật đ� l�u lắm rồi những cảm x�c của một cuốn s�ch tuyệt vời mới được khơi dậy lại...thanks for this entry!
Post a Comment